Tên húy
|
Lang Liêu
|
郎僚
|
Tên khác
|
Lang Leo, Lang Lèo, Tiết Liêu
|
|
Hiệu
|
Hùng
Vương
|
(Thứ
VII)
|
Cha:
|
Hùng Vương thứ VI
|
|
Chị em gái:
|
Mỵ
Nương Thiều Hoa
|
SỰ NGHIỆP
Đời Vua Hùng Vương thứ VI, sau khi
đánh dẹp xong giặc Ân, vua có ý định truyền ngôi cho con.
Nhân dịp đầu Xuân, vua mới họp các
hoàng tử lại, bảo rằng:
"Con nào tìm được thức ăn ngon
lành, để bày cỗ cho có ý nghĩa nhất, thì ta sẽ truyền ngôi vua cho".
Các hoàng tử đua nhau tìm kiếm của
ngon vật lạ dâng lên cho vua cha, với hy vọng mình lấy được ngai vàng.
Trong khi đó, người con trai thứ 18
của Hùng Vương, là Tiết Liêu (còn gọi là Lang Liêu) có tính tình hiền hậu, lối
sống đạo đức, hiếu thảo với cha mẹ. Vì mẹ mất sớm, thiếu người chỉ vẽ, nên ông
lo lắng không biết làm thế nào.
Một hôm, Lang Liêu nằm mộng thấy có
vị Thần đến bảo:
"Này con, vật trong Trời Đất
không có gì quý bằng gạo, vì gạo là thức ăn nuôi sống con người. Con hãy nên
lấy gạo nếp làm bánh hình tròn và hình vuông, để tượng hình Trời và Đất. Hãy
lấy lá bọc ngoài, đặt nhân trong ruột bánh, để tượng hình Cha Mẹ sinh
thành."
Lang Liêu tỉnh dậy, vô cùng mừng rỡ.
Ông làm theo lời Thần dặn, chọn gạo nếp thật tốt làm bánh vuông để tượng hình
Đất, bỏ vào chõ chưng chín gọi là Bánh Chưng. Và ông giã xôi làm bánh tròn, để
tượng hình Trời, gọi là Bánh Dầỵ Còn lá xanh bọc ở ngoài và nhân ở trong ruột
bánh là tượng hình cha mẹ yêu thương đùm bọc con cái.
Đến ngày hẹn, các hoàng tử đều đem
thức ăn đến bày trên mâm cỗ. Ôi thôi, đủ cả sơn hào hải vị, nhiều món ngon
lành. Hoàng tử Lang Liêu thì chỉ có Bánh Dầy và Bánh Chưng. Vua Hùng Vương lấy
làm lạ hỏi, thì Tiết Liêu đem chuyện Thần báo mộng kể, giải thích ý nghĩa của
Bánh Dầy Bánh Chưng. Vua cha nếm thử, thấy bánh ngon, khen có ý nghĩa, bèn
truyền ngôi Vua lại cho Lang Liêu con trai thứ 18.
Kể từ đó, mỗi khi đến Tết Nguyên Đán,
thì dân chúng làm bánh Chưng và bánh Dầy để dâng cúng Tổ Tiên và Trời Đất.
VỢ CỦA
LANG LIÊU
Truyện kể rằng, núi rừng Tam Đảo xưa
đã sinh ra một người con gái tên là Ngọc Tiêu, tóc nàng dài mượt như dòng suối
e ấp, môi nàng hồng đỏ như hồ xanh, da nàng trắng như mây trời của Tam Đảo.
Giặc Ân tràn đến cướp phá nước ta. Vua Hùng cho sứ giả truyền loa kêu gọi mọi
người chống giặc. Nàng tiên ở Tam Đảo cũng gia nhập dưới cờ của chàng Lang
Liêu. Sau khi đánh phá tan giặc được Ân, nàng lại trở về với núi Tam Đảo.
Vua Hùng đã già, muốn tìm người tài
trong số các con mình để truyền ngôi. Lang Liêu dâng bánh chưng, bánh dầy tượng
trưng của trời đất, cho vua Hùng và được nối ngôi vua. Đến ngày lập hoàng hậu
chàng bỗng thấy nhớ da diết người con gái xinh đẹp đã cùng mình đánh giặc Ân
thuở nào. Nhà vua trẻ tìm lên vùng núi Tam Đảo mong gặp lại. Nhà vua đón nàng
về cung làm lễ cưới. Nàng được tôn là bà chúa Thượng Ngàn của núi rừng Tam Đảo
và được lập đền thờ.
Theo thần tích ở đền Tam Ðảo, bà họ
Lăng tên là Tiêu, còn gọi là Cẩm Giang, người thôn Ðông Lộ vốn do khí núi linh
thiêng mà sinh ra, không phải người thường thoắt ẩn, thoắt hiện thiêng liêng
khắp mọi nơi. Thời phong kiến sắc phong là Tam Ðảo Sơn Trụ Quốc Mẫu Tối Linh
Ðại Vương
Nhớ rằng:
Đất nước của chúng
ta trải qua hơn 1000 năm bị giặc Tàu phương Bắc đô hộ, mối nhục này
chúng ta đâu thể quên.
Tự hào rằng:
Đất nước của chúng
ta với truyền thống đấu tranh chống ngoại xâm oai hùng của các bậc
tiền nhân đi trước. Lẫy lừng nhất trong lịch sử là 3 lần đánh thắng
quân Mông – Nguyên khiến cho cả Thế giới khiếp sợ.
Ý thức rằng:
Lịch sử của Dân
tộc là những nỗi đau bất hạnh kéo dài triền miên. Sự thờ ơ với
lịch sử của mỗi người Việt Nam chính là con dao giết chết Dân tộc.
Và làn sóng xâm lăng của ngoại bang là không bao giờ kết thúc.
Vậy nên:
Là người Việt Nam,
không nhất thiết phải giỏi lịch sử. Nhưng phải biết và phải hiểu
lịch sử Nước nhà. Không làm rạng danh được tổ tiên thì phải để cho
con cháu được tự hào.