Tên
húy:
|
Triệu
Hưng
|
趙興
|
|||
Thụy
hiệu:
|
Ai
Vương
|
哀王
|
|||
Năm
sinh:
|
117 TCN
|
Mất:
|
112 TCN
|
||
Triều Đại:
|
Nhà
Triệu
|
||||
Tiền nhiệm:
|
Triệu Minh Vương
|
||||
Kế nhiệm:
|
Triệu
Dương Vương
|
|
|||
Cha:
|
Triệu Minh Vương
|
|
|||
Mẹ:
|
Cù
Hậu
|
(Cù Thái Hậu)
|
|||
Triệu Ai Vương là con thứ
hai của vua Triệu Minh Vương và Cù Hậu - người Hàm Đan (Trung Quốc). Khi lên
nối ngôi, Triệu Hưng mới 4 tuổi.
Hán Vũ Đế (Lưu Triệt) sai
An Quốc Thiếu Quý sang dụ vua Nam Việt vào chầu. Thiếu Quý nguyên là tình nhân
của Cù thái hậu lúc trước, đến khi Thiếu Quý và Cù hậu gặp nhau, lại tư thông
ân ái, hai người dỗ dành vua Ai Vương đem nước Nam Việt dâng cho vua Hán.
Lúc đó, Triệu Ai Vương
còn quá nhỏ, đồng ý nghe lời Cù thái hậu, định sang chầu nhà Hán. Thừa tướng Lữ
Gia biết rõ mọi chuyện. Cù hậu muốn tiêu diệt thế lực của thừa tướng Lữ Gia nên
mở tiệc rượu ở trong cung. Tiệc rượu mới bắt đầu, thái hậu bảo Gia rằng:
Nam Việt nội thuộc Trung
Nguyên là điều lợi cho nước, thế mà tướng quân lại cho là bất tiện là tại sao?
Nhưng do Triệu Ai Vương
can ngăn nên kế hoạch không thành. Ai Vương vốn không có ý giết Lữ Gia, Gia
cũng biết thế, vì vậy đến mấy tháng không hành động gì. Nhà Hán sai Hàn Thiên
Thu và em Cù thái hậu là Cù Lạc đem 2 nghìn quân tiến vào đất Nam Việt. Lữ Gia
bèn hạ lệnh trong nước rằng:
Vua còn nhỏ tuổi, thái
hậu vốn là người Hán, lại cùng với sứ giả nhà Hán dâm loạn, chuyên ý muốn nội
phụ với nhà Hán, đem hết đồ châu báu của Tiên Vương dâng cho nhà Hán để nịnh
bợ, đem theo nhiều người đến Trường An rồi bắt bán cho người ta làm đầy tớ, chỉ
nghĩ mối lợi một thời, không đoái gì đến xã tắc họ Triệu và lo kế muôn đời.
Bèn cùng với em đem quân
đánh, giết vua Triệu Ai Vương và Cù hậu, An Quốc Thiếu Quý, cùng tất cả sứ giả
nhà Hán. Năm đó Triệu Ai Vương mới 5 tuổi. Sau đó Lữ Gia sai người đi báo cho
Tần Vương Triệu Quang ở Thương Ngô và các quận ấp, lập con trưởng của Triệu
Minh Vương, anh của Ai Vương là Triệu Kiến Đức lên ngôi, tức là Triệu Thuật
Dương Vương
Lời của tác giả.
Nhớ rằng:
Đất nước của chúng ta trải qua hơn 1000
năm bị giặc Tàu phương Bắc đô hộ, mối nhục này chúng ta đâu thể quên.
Tự hào rằng:
Đất nước của chúng ta với truyền thống
đấu tranh chống ngoại xâm oai hùng của các bậc tiền nhân đi trước.
Lẫy lừng nhất trong lịch sử là 3 lần đánh thắng quân Mông – Nguyên
khiến cho cả Thế giới khiếp sợ.
Ý thức rằng:
Lịch sử của Dân tộc là những nỗi đau
bất hạnh kéo dài triền miên. Sự thờ ơ với lịch sử của mỗi người
Việt Nam chính là con dao giết chết Dân tộc. Và làn sóng xâm lăng của
ngoại bang là không bao giờ kết thúc.
Vậy nên:
Là người Việt Nam, không nhất thiết phải
giỏi lịch sử. Nhưng phải biết và phải hiểu lịch sử Nước nhà. Không
làm rạng danh được tổ tiên thì phải để cho con cháu được tự hào.